Tội phạm ấu dâm khó che giấu thân phận
trong nhà tù Mỹ
Các tội phạm ấu dâm thường cố giấu tội danh của mình khi ở trong
tù để tránh bị các tù nhân khác đánh đập, hành hạ, nhưng điều này không hề dễ
dàng.
Nhiều tội phạm ấu dâm ở Mỹ đã bị giết hại dã man
hoặc trầm cảm tới mức phải tự tử
Tại Mỹ, tội phạm lạm dụng tình dục trẻ em bị số
đông tù nhân coi là tội đáng khinh nhất và thường là mục tiêu
của các băng nhóm tù nhân bạo lực. Chúng thường xuyên đánh đập, tống tiền
và đôi khi giết người phạm tội ấu dâm.
Thông thường, nếu bị nhốt chung với các tù nhân khác, phạm
nhân ấu dâm sẽ muốn che giấu tội danh của mình, nhưng điều đó hoàn toàn
không dễ dàng.
Nhiều người cho rằng, các nạn nhân cũng như tội phạm lạm dụng
tình dục trẻ em thường xuất phát từ các tầng lớp xã hội thấp kém với thu
nhập thấp. Nhưng điều này không hoàn toàn đúng.
Trên thực tế, tội phạm ấu dâm thường là những người
có giáo dục và khó hòa nhập được với môi trường tù nhân phần
lớn ít học. Họ thường nổi bật lên theo cách nào đó và khơi dậy
sự nghi ngờ của các băng nhóm tù nhân có tổ chức, những người
luôn muốn điều tra lý lịch của các tù nhân mới.
Theo một nghiên cứu về ngăn chặn ấu dâm của các tác
giả Abel và Harlow, phỏng vấn hơn 4.000 tội phạm ấu dâm từ 18-80 tuổi vào
năm 2002 ở Mỹ, tội phạm ấu dâm phần lớn là những người đã có gia đình,
được giáo dục và có việc làm.

Nếu giam giữ chung, tù nhân ấu dâm thường phải kí
tên lên giấy miễn trừ trách nhiệm cho giám thị nhà tù
Cụ thể, 77% số tội phạm ấu dâm là người đã có gia đình. 93%
trong số họ theo một tôn giáo nào đó. 46% có bằng đại học, 30% tốt nghiệp trung
học. 65% trong số tội phạm này cũng có việc làm chứ không thất nghiệp.
Một khi đã gây chú ý với các tù nhân khác và bị nghi ngờ, tội phạm
ấu dâm sẽ khó tránh khỏi bị truy hỏi tới cùng. Các băng đảng tù nhân có nhiều
cách để lấy thông tin như tìm kiếm trên mạng, hỏi người thăm nuôi, dò hỏi
giám thị...
Một trường hợp điển hình là vụ John Chamberlain bị đánh chết trong
một nhà tù thuộc quận Cam, California, Mỹ năm 2006. Chamberlain bị
bắt giam vì tàng trữ hình khiêu dâm trẻ em, và đã cố gắng để giữ bí
mật tội danh của mình.
Anh ta nói với các tù nhân mình vi phạm một luật lệ nào đó,
nhưng bị đòi bằng chứng và xuất trình giấy tờ tòa án. Cuối
cùng, Chamberlain không giữ được bí mật và bị các tù nhân lôi vào chỗ
kín đánh đập, xâm hại tình dục, dẫn đến chấn thương nặng và chết ngay sau
đó.
Để bảo vệ các tù nhân phạm tội tấn công tình dục trẻ em, hầu hết
các nhà tù ở Mỹ đều cho phép phạm nhân ấu dâm chọn 1 trong 2 hình
thức giam giữ: cùng với số đông hoặc biệt giam. Nếu chọn giam giữ chung,
tù nhân thường phải kí tên lên giấy miễn trừ trách nhiệm cho giám thị nhà tù
nếu có hậu quả xảy ra sau này.
Hầu hết tù nhân ấu dâm đều chọn biệt giam và ở trong phòng suốt 23
tiếng mỗi ngày. Mặc dù đã được tách biệt, nhưng họ vẫn có nguy cơ bị lộ tội
danh và phải đối mặt với sự xúc phạm bằng lời nói của các tù nhân xung
quanh cũng như các nhà quản giáo. Họ còn bị các băng đảng khác nhổ nước bọt.
Đây là thể là lý do nhiều tù nhân ấu dâm ở Mỹ đã bị trầm cảm và tự tử
trong tù.
Theo Trà My - Tổng hợp (danviet.vn)