Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016
Con của mẹ nay đã trưởng thành
Thư gửi mẹ
Thời gian trôi qua nhanh quá, mới đó mà đã 8 năm rồi, cái thằng con phá phách của mẹ tạm xa gia đình để đến một thành phố mới, và bắt đầu một cuộc sống khác. Con còn nhớ rõ giọt nước mắt trên gương mặt có mùi vị thời gian của mẹ khi tạm biệt con. Con còn nhớ như in những lời mẹ dặn dò khi sống ở một nơi xa lạ. Con còn nghe thấy những tiếng thở dài, những trăn trở, bộn bề của mẹ hằng đêm trước lúc con đi. Mẹ sợ con thiếu thốn đủ thứ, mẹ sợ con không tự lo được cho bản thân khi chỉ có một mình, mẹ sợ con không đủ bản lĩnh để chống chọi với những thử thách của cuộc sống đang đợi con phía trước…
Mẹ ơi! Con vẫn ổn, mẹ đừng lo!
Xa nhà cũng là một thử thách, có phải không mẹ? Cuộc sống xa nhà đã dạy con nhiều thứ. Con biết, người ta đi là để lớn, đi là để trưởng thành hơn…
Xa nhà, con biết trân trọng hơn tình đồng hương, tình nghĩa bạn bè. Phải sống ở một nơi xa lạ thì mới cảm nhận hết niềm hạnh phúc khi bắt gặp một giọng nói quen thuộc của quê ta, mới thấu hiểu được hơi ấm của bạn bè khi không có gia đình bên cạnh.
Xa nhà, con biết phải tự mình đứng dậy khi chẳng may bị gục ngã. Là đủ mạnh mẽ để kiên cường với những chông gai, là không bao giờ cúi đầu trước hai từ “thất bại”, là không bao giờ tự cho phép mình dừng lại trước những khó khăn…
Xa nhà, con lại càng trân quý hơn những giờ phút được ở gần gia đình mình trong những ngày ngắn ngủi khi về thăm quê. Con hiểu hơn những lo toan, những yêu thương, những quan tâm của bố mẹ… Con xót xa hơn khi nhìn thấy một sợi tóc bạc trên mái đầu ba, thấy buồn lòng hơn trước một nếp nhăn trên gương mặt mẹ… Giữa những bon chen, thị phi của cuộc sống như đang quá chừng vội vã này, chốn dừng chân yên bình nhất chẳng phải gia đình hay sao?
Gia đình là động lực để con bước đi, cũng là tổ ấm luôn giang tay đón con mỗi lần trở về…
Con xin lỗi…
Vì có những lúc vô tâm con không gọi điện để hỏi han tình hình bố mẹ thường xuyên, lúc nào mẹ cũng là người gọi điện trước…
Vì lúc mẹ ốm con không thể ở bên, những khó khăn của gia đình không thể san sẻ cùng mẹ…
Vì có những lúc khiến mẹ lo lắng bởi những suy nghĩ ẩm ương của con…
Vì có những lúc con quá bốc đồng mà không để tâm đến lời khuyên của mẹ…
Vì đã nhiều lần để buồn vương lên mắt mẹ…
Con cảm ơn…
Vì đã để con xa nhà, để con hiểu hơn thật nhiều về những bài học cuộc sống. Để con biết sống làm sao thật xứng đáng với những người con tin tưởng, và xứng đáng với tình yêu của bố mẹ dành cho con…
Vì mẹ đã luôn yêu thương, luôn chở che, chăm sóc cho con; vì đã không một phút giây nào đặt sự quan tâm con dưới bản thân mình…
Vì những gì mẹ đã hi sinh để con có một cuộc sống đủ đầy và tươi đẹp nhất…
Con cảm ơn vì tất cả, vì những gì mẹ đã dành cho con…
Con của mẹ vẫn đang học cách để lớn khôn ở một nơi khác, nhưng con biết mẹ vẫn luôn ở bên, và sát cánh bên con. Con sẽ cố gắng với những kì vọng mẹ đặt ở con, mẹ yên tâm, mẹ nhé.
Ngày mới sắp lên rồi, con lại chuẩn bị lao vào dòng người hối hả ngoài kia, để tiếp tục hết mình cho những ước mơ và dự định. Con nhớ nhà, và nhớ mẹ nhiều lắm.
Nguyenanpro
TRANSLATE
KINH DOANH
Bí quyết thành công trong mọi hoàn cảnh kinh doanh
Bí quyết thành công trong mọi hoàn cảnh kinh doanh Luôn dựa vào bản thân mình, lạc quan và chủ động tăng năng suất công việc sẽ giúp bạn ...
